Xà Nhân Háo Sắc Trộm Yêu

Xà Nhân Háo Sắc Trộm Yêu

Tác giả : Xôi thân yêu… Xôi dễ mến… Xôi sắc nữ…

Rating: H+ ( đã báo trước rồi nhé)

14079696_1567448566895729_167682963041658132_n

( Cây nhà lá vườn nên không ngon như đồ ngoài chợ. Mn thông cảm )
Bối cảnh: Rừng
Xà nhân: Dala (tu luyện ngàn năm – già khắm :3 )
Tiểu Hồ: Hạ Lạc ( Tiểu Lạc Lạc – tiểu vui vẻ – tiểu … chậc, bỏ qua ) mới có thể hóa thành người
– x x x – – x x x – – x x x-
Tiểu Lạc Lạc mới tu được nhân dạng, mẹ nói, thân là hồ ly phải hút thật nhiều sinh khí mới có thể rút ngắn thời gian tu luyện, đạt được thành tựu nhất định. Mẹ còn nói, bổ nhất với hồ ly cái là sinh khí thuần dương, mẹ còn nói thật nhiều, nhưng Tiểu Lạc Lạc không nhớ nổi…
Tiểu Lạc Lạc có bộ lông trắng muốt, nhưng chóp đuôi lại đỏ rực vì nó con lai giữa hỏa hồ và bạch hồ, điều này khiến cho kho hóa thành người, trên trán Tiểu Lạc Lạc có một vết bớt màu đỏ thật lạ. Mẹ đã phải dùng rất nhiều pháp thuật để biến vết bớt đó thành hình hoa anh túc, khiến tiểu Lạc Lạc nhiều thêm một phần kiều mị. Tiểu Lạc Lạc cảm thấy nó thật khả ái, vô cùng xinh đẹp.
Trút bỏ bộ bạch y trắng ngần, trầm mình xuống dòng thác, cảm giác mát mẻ tràn khắp cả cơ thể, Tiểu Lạc Lạc rên khẽ: ‘Thật thoải mái a ”
Tiểu Lạc Lạc đi tìm sinh khí thuần dương như lời mẹ nói, nhưng cô đã đi 2 hôm rồi mà không gặp được con đực nào chứ không chỉ là người. Vốc nước lên xoa đôi tuyết lê trắng ngần, Tiểu Lạc Lạc oán thán: “Không lẽ mình tìm sai chỗ rồi, sao tìm mãi không thấy ai a”
Mải nghịch nước, Tiểu Lạc Lạc không biết bộ quần áo cô để trên bờ đã không cánh mà bay, cũng không biết rằng có một đôi mắt lục bảo đang nhìn mình chăm chú nãy giờ…
Bất chợt, nước có động, Tiểu Lạc Lạc giật mình, định vơ lấy quần áo, hóa thành hồ nhưng quần áo không còn ở chỗ cũ, chân cô bị một thứ gì đó siết lấy… Vùng vẫy, Tiểu Lạc lạc hoảng sợ, ngưng tụ chưởng lực đánh vào dòng nước, nhưng trưởng lực của cô như biến vào hư vô… Chân rồi hông cô bị một vậy siết lại khiến cô không thể động đậy, từ dưới nước, một đầu xà khổng lồ ngoi lên, đôi mắt lục bảo chiếu thẳng mắt cô làm cô run rẩy, khí tức của nó phát ra nói cho cô biết, cô không chống lại con xà này. Đôi mắt lục bảo to cỡ hai quả trứng gà, lấp lánh như hai viên bảo thạnh nhìn như thôi miên cô, ngày càng tiến tới gần cô. Chiếc lưỡi xẻ ra, mơn trớn không khí quanh cổ cô, sự đè nén vô hình này khiến tiểu Lạc Lạc không chịu nổi, mắt hạnh ngân ngấn nước, chỉ trực khóc…
Chiếc lưỡi quét từ cổ cô lên, lau đi giọt nước mắt vương trên mi cô: “Ngoan, tiểu hồ ly ngoan, ta thương” tông giọng cao nhưng không thé, mềm mại ấm áp khiến Tiểu Lạc Lạc thoáng an tâm lạ thường.
_“Xà thúc thúc không hại tiểu Lạc Lạc chứ”
_ “Nga, Tiểu Lạc Lạc ta không hại tiểu Lạc Lạc, tiểu Lạc Lạc đang đi đâu vậy” Dala nhẹ nhàng an con hồ ly bé nhỏ trong ngực, lưỡi liên tục liếm nhẹ lên vành tai cô, cái lạnh lạnh, tê tê, nham nháp truyền đến từ tai khiến mặt cô nóng lên. Ngượng ngùng nha, trước giờ có ai trêu đùa cô vậy đâu, rụt cổ lại tránh sự trêu đùa của Dala, tiểu Lạc Lạc ấp úng:
_ “ Ta đi tìm con đực, mẹ nói sinh khí thuần dương có ích cho tu luyện”
Dứt lời, cô thấy vật thể lạ đang len lỏi vào chân mình, mặt cô lại càng thêm đỏ ửng.
_ “ Tìm sinh khí sao, ta có thể giúp tiểu Lạc Lạc nha, sinh khí thuần dương của ta cực tốt a” đuôi rắn nhẹ nhàng tách mở hai chân trắng noãn của tiểu hồ. Trong khi đó, Tiểu Lạc Lạc vẫn rất nghi hoặc:
_ “Nga, thật vậy sao”
_ “ Tiểu Lạc Lạc ngoan, mở chân ra”
Mi mắt khẽ chớp, nghi hoặc, Tiểu Lạc Lạc chậm chạp tách chân ra, đón nhận chiếc đuôi đang mơn trớn ở đùi mình đi vào.
“Thật ngoan” Cười khẽ, Dala liếm lên má cô. Cảm giác lạ lẫm từng chút từng chút tiến vào trong cô , kiến mặt cô hồng thấu, hạ thân có chút khác lạ.
Đặt cô lên tảng đá gần đấy , Dala hóa hình người, Tiểu Lạc ngỡ ngàng, ai cũng nói, Hồ ly là loài có dung mạo xuất chúng nhất nhưng xà nhân này rõ ràng còn đẹp hơn bố cô…
“Thúc thúc..”
“Gọi ta, Dala” Âm thanh quen thuộc lại vang lên, như thể khẳng định cho Tiểu Lạc Lạc biết cô không nhầm người
“Dala..” Tiểu Lạc Lạc ngượng ngùng, mặt đỏ ửng, Dala cũng như cô, không có mặc đồ nha ~~ Trên ngực Dala có một vết xẹo vắt ngang qua vòm ngực rộng làm cô hốt hoảng. Đưa tay miết nhẹ lên vết sẹo “ chắc Dala đau lắm a, ta chỉ bị xước tay chút xíu cũng đau rồi” Đoạn, cô đặt môi sát lại vết sẹo ‘Phù..!! Không đau nữa nha” Cảm nhận đôi môi mềm mại ở trên ngực mình, khiến Dala có chút bất ngờ, khó kiềm chế, đặt Tiểu Lạc Lạc lên tảng đá, áp người lên tấm thân non mềm, cảm giác mềm mại này thật khiến ng khác muốn giày vò mà..
“Dala, sao đè lên ng ta” Tiểu Lạc Lạc bất mãn kháng nghị.
“Chúng ta song tu” Ngón tay Dala dài, xương xương, khẽ lách qua những mép thịt nơi u cốc, lần vào trong. Bỗng, ngón tay bị cản lại bởi một lớp màng mỏng manh, Tiểu Lạc Lạc nhăn mi, kháng nghị, đẩy lông ngực cường tráng trên người mình ra. Đè tiếng cười trong họng, ngón tay Gus khuấy đảo bên trong hoa huyệt, dần đi ra.
“Tiểu Lạc Lạc ngoan, lúc đầu song tu sẽ hơi đau, đấy mới là tu luyện đúng cách a” Vừa nói những ngón tay không yên phận tiếp tục thăm dò hoa huyệt. Khẽ vặn vẹo người, những ngón tay của Dala là tiểu Lạc Lạc thật khó chịu mà, cái cảm giác thiếu thốn, muốn một cái gì mà đến chính bản thân cô không định hình đc… -“ Xà.. à, Dala, vậy ta phải làm gì a…. có phải cần định thân..ưm..m.. hay cái gì ..không” Càng nói Tiểu Lạc Lạc càng quẫn bách, họng không nhịn được vang lên những tiếng rên thoải mái, Dala làm vậy còn thích hơn cả khi mẹ chải lông cho nữa..Nghe được âm thành kiều mị, ngón tay tiếp tục khích thích nơi hoa huyệt mạnh bạo hơn… -“Mọi thứ để Dala lo.” gặm vành tai Tiểu Lạc Lạc, khí tức của Dala xông vào tai, vào mũi cô, cô nghe Dala nói tiếp “Tiểu Lạc Lạc chỉ cần hưởng ứng thôi” Bỏ qua gương mặt đang mờ mịt, không hiểu nổi hưởng ứng là như thế nào, Dala trực tiếp cắn xuống đôi môi anh đào đang hé mở, lưỡi linh hoạt chui vào khoang miệng cô trêu đùa. Tiểu Lạc Lạc bị Dala trêu đến khó thở, cô chỉ thấy lưỡi mình bị quấn lấy, toàn bộ nước bọt, không khí trong miệng như thể bị hút hết…. Đẩy Dala ra, Tiểu Lạc Lạc liên tục bất mãn, Dala thật xấu, không cho cô thở mà. Tay cô còn chưa kịp thu lại đã bị một bàn tay to lớn nắm lấy, áp lên ngực tinh tráng kia. Đôi môi tham lam đã rời khỏi miệng cô, trúc trắc, cắn mút trên xương quai xanh, để lại những vệt hồng hồng. Đôi tuyết lê run rẩy, nhũ hoa căng lên, vươn cao kiêu ngạo, như đang chờ đón…
Một bên đỉnh nhũ bị cắn mút, một bên thì bị bàn tay vò nắn, Tiểu Lạc Lạc có cảm giác sức lực của mình bị rút ra sau mỗi cái hôn của Dala vậy. Cô có cảm giác như thể mình có thể bị dòng nước quần trôi bất cứ lúc nào, tay vội ôm lên cổ Dala như thể níu lấy cọc tiêu an toàn. Toàn bộ máu như dồn xuống hoa huyệt, giống như có gì đó vừa được giải thoát, khiến Tiểu Lạc Lạc không kiềm đc mà rên đầy thỏa mãn.
Cảm giác đó, thật tuyệt!
Tiểu Lạc Lạc muốn nữa, áp sát cơ thể lên người Dala, môi đỏ mấp máy: “Tiểu Lạc Lạc muốn như lúc nãy, muốn nữa…”
Dala cũng chỉ chờ có vậy, anh chống một tay lên tảng đá, nam căn dặt ngoài cửa u cốc ấn nhẹ, đầu nam căn dừng ngoài cửa động. Từng giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, tay cầm nam căn điều chỉnh, khuấy đảo ngoài hoa huyệt, tiến dần vào trong. Kết hợp vs nước suối, nam căn vào thật dễ dàng… Hất mạnh hạ thân, nam căn dũng mãnh lao qua lớp màng mỏng manh, Tiểu Lạc Lạc cảm giác đau xé ở hoa huyệt mà giật mình, chưa kịp bất mãn thì môi đào đã bị mút lấy…ưm..m…m
Dala ra vào thật mạnh, như thể muốn đòi lãi quãng thời gian tiểu đệ đệ căng tức nãy giờ. Tiểu Lạc Lạc cảm thấy chới với, họng cô rên rỉ những tiếng vô nghĩa, người cô bồng bềnh, trồi lên lặn xuống cùng Dala… Bỗng, có một vật nóng bỏng cọ giữa khe mông cô là cô tỉnh người. Cảm giác thôi thúc, Tiểu Lạc Lạc đưa tay nắm lấy vật nóng bỏng ở mông cô ve vuốt.. Mắt Dala bỗng sầm lại sau hành động đấy của cô, kéo tay cô đặt lên cổ mình, những ngón tay Dala lại lần nữa khám phá Tiểu Lạc Lạc, những ngón tay lần này lần mò quanh nếp cúc , lại lặp lại những động tác xoa nắn, ngọ nguậy bên trong cúc hoa.. Tiểu Lạc Lạc thấy người mềm nhũn, một phần lý trí đang bảo cô, cô vừa làm một việc ngu ngốc, một phần lý trí cô lại có sự thôi thúc, chờ mong ở Dala… Vật nóng bỏng đó không còn ở mông cô là cô cảm thấy có chút tiếc nuối, rồi, cúc hoa cô bị nong ra..
“Hự..” Dala gầm khẽ một tiếng, tống hai nam căn vào người cô, một cái khấy đảo u huyệt, một cái nong cúc hoa mà tiến vào. Bị khích thích ở hai nơi khiến Tiểu Lạc Lạc đau thét, cô cắn mạnh vào vai Dala như trút hết uất ức mà mình đang phải chịu.
Khẽ hôn lên mái tóc bồng bềnh, “Tiểu Lạc Lạc ngoan” tiếng cười trầm khàn vang ngay bên tai cô,” đợi chút nữa” .Tiểu Lạc Lạc hít hít khí, cắn cắn đôi môi mình, cô không phủ nhận khi cơn đau qua đi, thật khoái hoạt a ~~ tiếng rên rỉ trong cổ họng không kiềm chế mà bật lên, hòa trộn với tiếng thở đang gấp gáp của Dala.. Tay ôm siết lấy Dala, cảm giác như bản thân đc giải phóng, dưới u huyệt dịch mật tuôn ra… Cả người vô lực tựa trên vai Dala, một lúc sau, một tiếng hét đầy thỏa mãn vang lên, sâu trong hoa huyệt và cúc hoa, Tiểu Lạc Lạc có cảm giác có gì đó bắn vào người cô, nóng bỏng…
Liếm liếm bờ môi khô của mình, Tiểu Lạc Lạc thỏa mãn, vùi đầu vào lồng ngực Dala, chìm vào giấc ngủ
[Đừng ném đá, tội Xôi ]

  • – – – [ Xôi ] – – –

7 bình luận về “Xà Nhân Háo Sắc Trộm Yêu”

Bình luận về bài viết này